TÌNH YÊU VÀ BÃO TỐ
“ Dữ dội và dịu êm
ồn ào và lặng lẽ … ”
( Xuân Quỳnh )
Đó là chuyện muôn đời của biển cả, của con nước hay tình yêu. Hai cung bậc khác nhau ấy đối lập mà cũng như đồng nhất. Tình yêu có khi “dữ dội” nhưng cũng có khi “dịu êm”, biển cả có khi “ồn ào” nhưng rồi là “lặng lẽ” … Với một vài kỉ niệm về biển và tình yêu mời bạn cùng đến với một số tác phẩm của tôi về đề tài muôn thủa trên .
Biển và tình yêu. Đề tài ấy đã có nhiều người khai thác và phần nhiều thành công, vì tự biển thôi đã gợi rất nhiều thơ và nhạc rồi. Thi sỹ hay nghệ sỹ với các cảm nhận tinh tế sẽ dễ có nhiều liên tưởng hay cảm hứng khi về với biển.
Ngày 5 tháng 7 năm 2007, cơn bão số 1 ( 2007 ) đổ bộ vào Quảng Ninh, Nó gợi tôi nhớ về cũng mùa mưa bão năm ngoái, cũng cơn bão số 1 ( 2006 ), do khâu dự báo bão báo của chúng ta còn nhiều hạn chế nên đã có nhiều thiệt hại về người và vật chất cho đồng bào miền trung, nơi tâm bão đi qua. Nhiều người con làng biển đã không về, nhiều nước mắt mong chờ đã rơi xuống, với lòng cảm thông tôi đã viết bài thơ “ Nước mắt biển”.
NƯỚC MẮT BIỂN
(Gửi tới nạn nhân bão số 1 lời cảm thông sâu sắc)
Mẹ ngồi đợi con ráng chiều biển cả
Quá mênh mông con sóng cũng vô tình
Đã bao đời dân làng mình chài cá
Có bao giờ tránh được bão biển khơi.
Mẹ ngồi đợi lệ rơi trong tuyệt vọng
Thuyền con nơi đâu vô định cả một đời
Con không về con sóng chạy ra khơi
Mang nỗi nhớ của người dân làng biển.
Có một vòng hoa lặng thầm mẹ kết
Gửi cho con an ủi một kiếp người
Có một nén tâm hương mẹ thắp
Khúc ruột của mình đau lắm hỡi con yêu.
Mẹ vẫn đợi con dù trời đã hết chiều
Có bóng tối lan dần từ biển cả
Sức mạnh thiên nhiên con ơi đừng vấp ngã
Mẹ nguyện một đời bao bọc cho con yêu.
Thái Nguyên, ngày 28/5/2006.
Đó là tình mẹ bao la giành cho con, những người con làng chài, vì cuộc mưu sinh đã không trở về sau một cơn “ bão biển khơi”. Trong nôĩ đợi chờ đã gần như tuyệt vọng, mẹ vẫn cầu mong những bình an nhất đến với con, mẹ như tiếp thêm sức mạnh cho con dù bây giờ thân xác con còn hay đã về với cát và sóng biển…
Biển và những kỉ niệm về một cuộc tình bao giờ cũng đẹp. Sóng biển nhân chứng cho cuộc tình chẳng bao giờ mất được dù con người trong vòng luân hồi có thể đã về thế giới bên kia. Chính thế khi “ ngẫm mình trước biển” ta thường có những hoài niệm về tình yêu .
NGẪM MÌNH TRƯỚC BIỂN
Trước biển chiều nay em lại nhớ
Cuộc tình mình với những bờ cát xô
Lâu đài chúng mình cùng xây đắp
Quá vô tình sóng cuấn cả ra khơi.
Trước biển chiều nay nghe sóng kể cuộc đời
Có một kẻ yêu rồi không trở lại
Mênh mang những bờ cát hoang
Dấu chân không còn đọng lại.
Em nhớ những lần dựa vai anh
Ngắm sóng nhấp nhô, ước trưởng thành
Chúng mình vẫn yêu như ngày bé
Bờ cát vàng thả cánh diều ước mơ.
Công dã tràng như em với mong chờ
Khi đã lớn ta rời xa tất cả
Trên tình trường cả hai mình vấp ngã
Sao chẳng một lần nâng đỡ cho nhau
Đời con người liệu còn có kiếp sau?
Nhưng con sóng là không bao giờ mất
Nhớ về nhau rưng buồn ta ôm mặt
Sóng vẫn rì rầm kể câu chuyện chiều nay.
Tháng 6/2005
Tình yêu đã không trọn, những ước mơ đã bị con sóng vô tình “cuấn cả ra khơi ”. Nơi ấy ước mơ nằm lại, thoảng một chút buồn, một chút hờn trách …
Trên tình trường cả hai mình vấp ngã
Sao chẳng một lần nâng đỡ cho nhau .
Và bao năm qua rồi, kỉ niệm tình yêu ấy vẫn làm ta xúc động khi thêm một lần về với biển, thêm một lần nghe biển “rì rầm kể chuyện” qua tiếng sóng, thêm một lần bước đi trên những bờ cát vàng, và thêm một lần ngắm hoàng hôn đỏ ối về với biển.
Đó chính là “ bão tố ” khi tình yêu gặp phải. Cuộc tình non dại thời trẻ dù “ dữ dội ” nhưng vẫn không đủ sức chống đỡ lại những gian dối của cuộc đời, những thị phi của thiên hạ… nên đành tan vỡ.
TÌNH YÊU VÀ BÃO TỐ
Bão tố đời anh khổ đã nhiều
Đời còn gian dối biết bao nhiêu
Em ơi không nói em đâu biết
Lại trách nhầm anh thích phưu lưu.
Thiên hạ giả định ai đúng sai
Người thì vun đắp kẻ chê bai
Giàu sang quyền quý hơn nghèo khó
Trai luôn ham sắc gái ham tài.
Anh chẳng ham sắc ham tài đâu
Chỉ cần hai đứa mãi yêu nhau
Cho dù cuộc sống luôn điên đảo
Ta vẫn yêu thương đến trọn đời.
Bão tố tình đầu nước mắt rơi
Em đã quên rồi chỉ còn tôi
Vẫn thầm tin hoài tình yêu ấy
Vẹn nguyên chung thuỷ đến trọn đời.
LTH-CHĐ năm 1997
Bão tố đời anh khổ đã nhiều
Đời còn gian dối biết bao nhiêu
Em ơi không nói em đâu biết
Lại trách nhầm anh thích phưu lưu.
Thiên hạ giả định ai đúng sai
Người thì vun đắp kẻ chê bai
Giàu sang quyền quý hơn nghèo khó
Trai luôn ham sắc gái ham tài.
Anh chẳng ham sắc ham tài đâu
Chỉ cần hai đứa mãi yêu nhau
Cho dù cuộc sống luôn điên đảo
Ta vẫn yêu thương đến trọn đời.
Bão tố tình đầu nước mắt rơi
Em đã quên rồi chỉ còn tôi
Vẫn thầm tin hoài tình yêu ấy
Vẹn nguyên chung thuỷ đến trọn đời.
LTH-CHĐ năm 1997
Và để những lúc nào đó trong cuộc sống, ta như kẻ mộng du trong tình trường khi bắt gặp những hình ảnh gợi nhớ về tình yêu ấy …
MỘNG ẢO TÌNH YÊU
Sao em quên chuyện tình mình ngày ấy
Để bây giờ anh sống bằng mộng ảo
Em xa rồi anh chỉ gặp trong mơ
Và em đến rồi đi trong chốc lát.
Xin giữ lại cho anh, em một lần thôi có thể
( Một lần thôi đừng vội vàng đến thế )
Để anh được tự mình chăm chút cho em
Nhưng ảo mộng sẽ chẳng bao giờ thành
Tan biến cả như bọt bèo gặp sóng lớn.
Trả lại em yêu ngày xưa mơn trớn
Em chắc buồn nhưng có lúc sẽ quên.
Thái Nguyên , 2000.
Cùng ngắm một số hình ảnh đi biển và lắng nghe ca khúc "Đường về hai thôn" qua tiếng hát Thu Hiền
Sáng tác: Chu Hồng Đông