Hôm nay, thứ bẩy. Lệ thường tôi sẽ ra phố, kiếm một quán nước yên tĩnh ngồi nhâm nhi coffee, hoà vào từng giọt đắng ấy một ước mơ gì đó rất nhẹ nhàng nhưng hiện thực. Đắng ban đầu để dịu ngọt về sau. Thứ bẩy hôm nay Thái Nguyên mưa nhiều quá! Nếu ra phố giờ này sẽ thật chẳng bình thường. Mưa mà ...
Thế là nhàn việc, tôi ngồi sắp lại đống sách vở ngày xưa. Và rồi gặp lại những bài thơ tình thời sinh viên năm ấy. Non dại quá, ngây ngô quá, nhưng cũng đáng yêu đến lạ. Phải chăng cuộc sống này là thế. Đắng ban đầu để dịu ngọt về sau. Tôi chép lại ra đây, để nhắc về cho mình kỷ niệm một thời đẹp như thế ....
NHỚ MỘT THỜI.
Có những đêm nằm một mình thành phố
Xóm trọ khuya rồi, em cũng phải về thôi
Anh sẽ đếm năm canh giờ qua vội
Để sang ngày, anh sẽ được gặp em.
Trước hành lang giảng đường, hai đứa chỉ nhìn nhau
Em vẫn thẹn sợ bạn bè biết chuyện
Anh bâng quơ cũng hỏi rất vu vơ
Và hiểu ý, lần nào em cũng cười đỏ mặt.
Em nhớ không, ngọn đèn đường đêm nào cũng hắt
Lối ta về hai chiếc bóng bơ vơ
Và đêm đến anh lại thức làm thơ
Sinh viên nghèo không bao giờ than thở ...
Có ai ngờ mối tình đầu tan vỡ
Đôi bạn chung trường giờ cũng hai hướng đi
Có những đêm, nằm, lệ chảy quanh mi
Sao nhớ thế một thời đi không lại.
Thôi trả em ngày xa xưa vụng dại
Mình ra trường rồi phải thực tế thôi em
Cơm áo gạo tiền, cuộc sống có bon chen
Kỷ niệm ấy ta xem như huyền sử.
Sáng tác: Chu Hồng Đông
Năm 2002.
EM CÒN NHỚ
Tan trường về hai đứa đạp xe qua
Còn cánh phượng xót lại mùa hè cũ
Ta bỗng buồn để viết khúc tình ca.
Mùa thu ấy, mùa thu cũng đi xa
Còn chút gợn của mây và của gió
Có nắng vàng chiếu qua từng ngõ nhỏ
Ta đi về một bóng còn em xa.
Em còn nhớ chút gì của ngày qua
Còn giữ lại tóc thề làm kỷ niệm
Còn buồn không khi nhớ đến tình ta.
...
Sáng tác: Chu Hồng Đông
Năm 2003.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét