NHỚ VỀ MÙA TRUNG THU CÓ EM
Mùa trung thu năm ấy, anh là người hạnh phúc nhất. Bởi anh có em. Đó là mùa trung thu đầu tiên hai mình yêu nhau. Sinh viên năm nhất Đại học, hai mình đều nghèo em nhỉ? Không đòi hỏi nhiều, đêm trung thu năm ấy em nhớ không, em chỉ muốn hai mình đi ngắm phố với một điều kiện không được đi bằng xe đạp hay xe gắn máy mà chỉ bằng dạo bộ. Thành phố đông người đi rước đèn tháng Tám, nhưng đi cạnh nhau, hai ta như chỉ có một đôi trên đường. Em khoác tay anh. Cái tự hào vênh vênh của người đàn ông lần đầu tiên được khoác tay bạn gái đi trên đường phố khiến anh thầm cười tủm tỉm dọc con đường đi hôm ấy. Hạnh phúc đến đơn giản là như vậy. Rồi mình dừng lại bên hàng đồ chơi, em nhớ không? Đèn lồng xanh đỏ của Trung Quốc bầy nhiều lắm nhưng em đã chọn cho mình một chiếc đèn ông sao năm cánh bằng giấy. Em đùa anh "đây mới là yêu dân tộc anh ạ". Hóa ra khi ấy, em biết chúng mình không có nhiều tiền. Tiền bố mẹ cho dành để đi học, đi mua sách, rồi học thêm ngoại ngữ cũng là vừa đủ cho một tháng nên em không nhiều đòi hỏi. Đồ chơi dù không đắt tiền nhưng em bảo em thích vì nó nhiều ý nghĩa. Đi suốt con đường thành phố hôm ấy, em nâng niu chiếc đèn như một bông hoa hồng đỏ vừa được người yêu tặng. Anh thấy em hạnh phúc, vì em cũng tủm tỉm cười đi bên anh dọc con đường trung tâm thành phố. Chiếc đèn ông sao ấy, em đã không đốt đi sau ngày Trung thu. Và suốt 4 năm học Đại học còn lại, nó vẫn được em treo ở một góc nhỏ trong phòng như một kỷ niệm đẹp, dù cái giấy dán đã bạc phếch mầu …theo trí nhớ của anh.Mình chia tay. Anh không muốn nhắc lại điều ấy vì nếu cứ sống hoài bằng quá khứ, biết ngày nào mới đến được tương lai. Nhưng ...
Hôm nay, một chiều mùa thu tháng tám, sau khi lên chùa thắp hương nhân ngày mùng một đầu tháng âm lịch. Trên đường về nhà qua phố, anh thấy khắp nơi đã bầy bán bánh nướng, bánh dẻo. Lại sắp đến mùa Trung thu rồi đó em?! Cái heo may và nắng yếu chiều thu khiến lòng anh thêm nhiều trống trải. Đành quên kỷ niệm cũ sao em ….?!
Hôm nay, một chiều mùa thu tháng tám, sau khi lên chùa thắp hương nhân ngày mùng một đầu tháng âm lịch. Trên đường về nhà qua phố, anh thấy khắp nơi đã bầy bán bánh nướng, bánh dẻo. Lại sắp đến mùa Trung thu rồi đó em?! Cái heo may và nắng yếu chiều thu khiến lòng anh thêm nhiều trống trải. Đành quên kỷ niệm cũ sao em ….?!
TRUNG THU
“Đêm thu buồn lắm chị hằng ơi!”
Phố vắng ngoài kia ngủ hết rồi
Gió mùa xuyên qua lòng se lạnh
Tâm hồn từng phút giọt sầu rơi.
“Đêm thu buồn lắm chị hằng ơi!”
Chén rượu mình em cứ đầy vơi
Rót thêm một chén mời xa vắng
Chị uống cùng em một chén chơi.
Tan canh trời đã sắp sáng rồi
Thế là em chị lại đôi nơi
Mỗi năm tháng tám mình tái ngộ
Ta lại kể nhau nghe chuyện đời.
Rằm tháng 8 âm lịch 2003
Trung thu năm nay, anh vẫn lại một mình dạo phố. Trước hàng đèn trung thu xanh đỏ với đủ chủng loại, anh vẫn chọn tìm cho mình một chiếc đèn ông sao xinh xinh bằng giấy. Dù bây giờ không phải tiết kiệm từng đồng tiền bố mẹ cho để được đi chơi cùng em như ngày ấy. Nhưng chiếc đèn ông sao cho anh nhiều kỷ niệm, mà kỷ niệm lớn nhất đó là kỷ niệm về em và mùa Trung thu năm ấy …
Về nhà đêm nay, anh nhẹ nhàng cất chiếc đèn ông sao vào một góc tủ. Cái góc tủ lưu đầy những những kỷ vật của hai đứa mình, kỷ vật và đồ lưu niệm của em tặng anh. Riêng chỉ đèn ông sao này là anh mua cho riêng mình. Mua lại cho anh một kỷ niệm mà em nỡ bỏ quên khi mình chia tay.
THU KỈ NIỆM
Có một mùa thu em nhớ không?
Đã thành kỷ niệm cất trong lòng
Chúng mình đã yêu nhau đêm ấy
Đón ánh trăng vàng thu mênh mông.
Anh nhớ đến ngày ta có nhau
Vẫn cùng thầm ước chuyện ngày sau
Anh làm ông giáo, em vợ nhỏ
Một mái nhà tranh không úa mầu.
Kỷ niệm giờ đành chôn thật sâu
Thề non hẹn nước nghĩa gì đâu
Ta giờ xa cách, tình hai lối
Mình đón trăng thu bỗng rầu rầu ...
Năm 2005
THU KỈ NIỆM
Có một mùa thu em nhớ không?
Đã thành kỷ niệm cất trong lòng
Chúng mình đã yêu nhau đêm ấy
Đón ánh trăng vàng thu mênh mông.
Anh nhớ đến ngày ta có nhau
Vẫn cùng thầm ước chuyện ngày sau
Anh làm ông giáo, em vợ nhỏ
Một mái nhà tranh không úa mầu.
Kỷ niệm giờ đành chôn thật sâu
Thề non hẹn nước nghĩa gì đâu
Ta giờ xa cách, tình hai lối
Mình đón trăng thu bỗng rầu rầu ...
Năm 2005
Đêm nay trầm ngâm một mình ngắm trăng thu trên sân thượng. Trăng tròn và sáng quá nhưng cô đơn em ạ. Anh khẽ rót cho mình một ly rượu uống xuông. Cảm ơn em nơi xa vắng. Cảm ơn em đã cho anh nếm cái vị ngọt hạnh phúc của người được yêu mùa Trung thu năm ấy. Cảm ơn em đã cho anh nếm vị đắng và cái cảm giác cô đơn của mùa Trung thu năm nay.
Anh nhớ em rất nhiều!
Anh nhớ em rất nhiều!
Cùng thao thức với bản nhạc "Hoa Sữa" và mùa thu em nhé. Em ấn nút Play để nghe qua tiếng hát Lê Dung
Sáng tác: Chu Hồng Đông
Năm 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét