Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

CHAT VỚI CHU HỒNG ĐÔNG (Phần 4)

Năm 2008, tác giả Chu Hồng Đông cho ra mắt bạn đọc tập tự truyện "Chat với Chu Hồng Đông" gồm nhiều bài viết kể về những câu truyện quanh đời sống của tác giả, những lá thư cho người thân, những tâm sự về cuộc sống hay những đoạn văn về đời sống nghệ thuật, qua đó thể hiện một góc tâm hồn tác giả, một khát khao cuộc sống hạnh phúc, an bình, thanh thản. Xin gửi tới bạn đọc một phần nhỏ trong tập sách ấy ....
KHÔNG THỂ LÃNG QUÊN
Mai tôi dọn nhà để sửa. Vài tiếng đồng hồ nữa là sang ngày mới rồi, mà đống đồ đạc lỉnh kỉnh vẫn chưa dọn xong. Nào quần áo, đồ lưu niệm, sách vở, giầy dép ... đến bao nhiêu cái hộp rồi mà vẫn chưa đủ. Sao nhiều đến thế nhỉ?! Định sắp lại đống giấy tờ, bản thảo sáng tác ngày xưa những gì không cần nữa tôi sẽ bỏ đi. Rồi trong cái đám giấy ấy, tôi thấy một trang dòng chữ lạ, không phải chữ tôi, thế là ngấu nghiến đọc. Vui làm sao vì đó là một mẩu thư của cô em tên Nguyệt - quê Lào Cai, xưa xuống Thái Nguyên học Đại học có ở nhà tôi. Hóa ra ngày ấy, mỗi khi tôi có sáng tác một tác phẩm gì mới, cô bé lại "mượn trộm" đám bản thảo ấy xem trước, thẩm định qua cái mà tôi vẫn gọi là thơ ấy. Thực ra trong đám bản thảo ấy nhiều bài tôi sau này có thời gian sửa lại mới được gọi là thơ, và cô bé có lẽ là người được tôi đọc cho nghe nhiều nhất các tác phẩm khi tôi viết hoàn chỉnh ấy, cả những lúc chính tôi lý giải, bình nó nữa, để cắt nghĩa những gì tôi đã nghĩ ...
“Anh Đông ơi ! thơ anh hay lắm, em nói chân thành đấy, những lúc buồn em lại sang phòng anh “mượn trộm” quyển thơ về đọc. Thơ anh buồn nhưng sâu lắng. Em thích những bài thơ buồn của anh, nhất là những bài thơ nói đến Tình yêu tan vỡ hoặc những bài nói về cuộc sống nghèo túng quẩn quanh. Ôi! bài nào em cũng thấy hay anh Đông ạ. Đọc bài nào em cũng thấy trĩu lòng chẳng biết vì sao nữa. Nhiều lúc đọc đọc xong em nghĩ : Tại sao “lão” này viết hay thế nhỉ, cứ như nhà thơ đích thực ý. “Ghét nhỉ ?”. Em không lịnh anh đâu, nói thật tự đáy lòng đấy.
Anh Đông ơi! Nếu sau này anh em mình không còn gặp nhau nữa, anh nhớ gửi thơ cho em nhé. Địa chỉ mong thư và thơ anh là : NTN khu 3- TT Phố Ràng – Bảo Yên- Lào Cai.
Chúc anh mãi sáng tác nhiều và sáng tác hay!”
(Trích thư Nguyệt - Lào Cai viết năm 2003)
Giờ này thì cả tôi và cô bé công việc bận bịu lắm rồi, cũng ít có thời gian để nghĩ về cái kỷ niệm ấy. Tôi chép lên đây mẩu thư xưa gom nhặt được từ quá khứ. Xin cầu chúc những an bình cho cô bé nơi xa, dù giờ này tôi biết cô bé không còn là cô bé của ngày xưa nữa, giống như tôi đã không còn là một "nhà thơ" như trong cách gọi của nhiều người ....
Sáng tác: Chu Hồng Đông
Trích trong tập "Chat với Chu Hồng Đông năm 2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét