Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011

CÂU CHUYỆN MỘT NGÀY MƯA NGÂU

Tôi là người ít thích nghe chuyện người lớn, nhất là những chuyện thầm kín của vợ chồng. Nhưng hôm nay ngồi coffee với anh Minh ở Trịnh quán, quanh một vòng câu chuyện lại quay về cái chuyện yêu đương chăn gối. Có gì thú vị nhỉ? nhưng nó là câu chuyện mà người ta có thể nói với nhau dài nhất mỗi lần nhàn đàm về cuộc sống. Đó là hương vị tình yêu ...
Câu chuyện bắt đầu khi tôi thấy anh Minh buồn. Gặng hỏi tôi mới biết anh và vợ đang giận nhau. Lý do để dẫn tới cuộc lạnh ấy là câu chuyện thầm kín vợ chồng. Chị nghi ngờ anh có vợ nhỏ khi lửa tình yêu giữa hai anh chị chuyển sang một giai đoạn mới mà theo lời anh đó là giai đoạn Tình chiếm phần trăm ít hơn Nghĩa trong cái 100% của TÌNH NGHĨA vợ chồng. Hỏi về nguyên nhân, trả lời sòng phẳng giữa hai người đàn ông, anh bảo do công việc của anh dạo này bận, ngoài công việc, hết giờ làm là tiếp khách bằng rượu và bia, lần nào về nhà cũng muộn, cũng ngà say. Rồi mỏi mệt anh anh lăn ra ngủ, quên mất vợ yêu nằm bên đợi chờ. Điều ấy làm vợ anh nghi ngờ anh có vợ nhỏ và tình yêu của hai anh chị đã nguội tàn ...

NGUỘI TÀN

Anh trở về khi đêm đã vào khuya
Người đàn ông lặng thầm ngồi trước em và khóc
Lồng ngực em phanh trần như mời mọc
Anh chẳng nói gì khẽ khép áo cho em.

Anh đâu rồi hung hãn của thói quen
Vẫn chủ động trong những lần chăn gối
Hay đúng rồi anh, anh vừa mắc tội
Đã đi cùng một người đàn bà khác em.

Đừng giải thích gì, em chẳng muốn nghe đâu
Hãy ôm em vào lòng để em biết rằng anh đang xám hối
Em vẫn nằm đây nửa bên kia đèn ngủ - bóng tối
Hay tại mình đã vào tuổi hoàng hôn?

Năm 2009

Hóa ra câu trả lời rõ nhất, anh biết nhưng anh không giải thích cho vợ hiểu. Lẽ ra người phụ nữ nhậy cảm trong chị phải biết điều ấy và cùng cảm thương cho chồng. Ngoài công việc, gia đình đàn ông còn có sĩ diện trước bạn bè và rượu.
Bạn ấn nút Play để cùng nghe lại "Ru Đời đi nhé" của Trịnh Công Sơn qua tiếng
ghi-ta và giọng hát Toàn Nguyễn.
Lâu lâu, gặp nhau đi ngồi uống nước, nói chuyện về cuộc sống đời tư cũng thấy ý nghĩa. Hóa ra câu chuyện ân ái người lớn mà tôi thường không thích nghe cũng có điều thú vị. Nó không đơn giản như chơi trò ghép hình hai nửa để tạo thành một trái tim. Và hạnh phúc ngoài vị ngọt truyền thống, hình như có một phần rất nhỏ vị đắng của tình yêu.

EM BIẾT

Em vẫn hay nhủ lòng mình như thế
Cuộc sống này có ai hiểu nhau đâu?
Thời gian ơi! cứ như nước qua cầu
Tuổi trẻ mình chẳng hai lần thắm lại.

Tóc điểm bạc rồi, thế giới đã sang hai
Anh không còn đùa : "Mình vẫn đang còn trẻ"
Em cũng biết chúng mình đang cách biệt
Quá gần nhau mà cũng rất xa xôi.

Nói đi anh dù chỉ ngắn một lời
Rằng mình sẽ không làm nhau đau khổ
Tự trong lòng em biết là đổ vỡ
Nhưng chúng mình vẫn giả vờ yêu thương.

Nói đi anh sắp hết một đoạn đường
Ta vẫn còn rất nhiều chưa làm được
Nói đi anh từ đây cho về trước
Đã có thời mình từng hiểu được nhau.

Em chẳng trách nữa đâu mỗi lần anh về muộn
Dù giờ làm bốn rưỡi Sở đã tan
Em chẳng trách nữa đâu những lần anh say rượu
Đàn ông tiêu sầu khi tuổi bóng hoàng hôn.

Em với lòng mình muôn kiếp cô đơn
Nhưng vẫn cố để vui vầy ngày tháng
Hết rồi anh tuổi trẻ nào lãng mạn
Tình đã vơi rồi chỉ có nghĩa đầy thôi.

Tháng 3 năm 2006

Sáng tác: Chu Hồng Đông
Nhân 1 chiều mưa ngâu tháng 7 ngồi uống coffee ở Trịnh quán, nghe anh Minh kể về cuộc sống vợ chồng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét