"Quê hương là gỉ hả mẹ? Mà sao cô giáo dạy phải yêu? Quê hương là gì hả mẹ. Ai đi xa cũng nhớ nhiều". Ba mẹ tin chắc rằng sau này khi lớn lên con gái rượu cũng sẽ hỏi ba mẹ những câu tương tự thế. Quê hương con là gì?
Quê hương con đó là nơi con đã sinh ra, thành phố Thái Nguyên, một đô thị miền trung du con gái ạ. Nơi ấy có khu công nghiệp gang thép, có những "đồi chè đồng xanh ngào ngạt". Và dễ hình dung nhất nơi ấy con cất tiếng khóc đầu tiên khi nhìn thấy ánh mặt trời.Hôm nay, ngày nghỉ lễ 30/4, ngày mà cách nay 39 năm về trước non sông ta đã thu về một mối, thống nhất hai miền Nam - Bắc với tên gọi chung nước CHXH CN Việt Nam. Để con cảm nhận niềm vui thống nhất ấy của dân tộc, ba mẹ đã cho Chích Bông đi thăm một vòng thành phố Thái Nguyên.
Thành phố trong ngày nghỉ lễ thanh bình và không khí mát lạ. Sau bao ngày mưa ẩm của tiết giao mùa, nắng nhẹ đã quay về miền Bắc, tô những sắc thắm cho thành phố này. Thái Nguyên rực rỡ những sắc mầu của những ngày tháng 4 hào hùng và đầy kỷ niệm.
Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên Chích Bông của ba mẹ được đi thăm thành phố, thăm Bảo tàng các dân tộc Việt Nam.
Ba mẹ đã rất hào hứng đưa con thăm quan các miền Văn hóa khác nhau của cả nước qua những khu trưng bày ngoài trời của Bảo tàng. Con gái thấy mọi thứ đều lạ mắt, con say sưa ngắm, say sưa nhìn. Ánh mắt tò mò như muốn tìm hiểu những thứ xung quanh con.
Cả ba mẹ đều phát hiện ra một điều, ba mẹ thêm yêu thành phố này hơn. Vì nơi ấy con gái yêu đã chào đời, đã đến với ba mẹ. Giống như hơn 30 năm về trước, ba mẹ cũng đã cất tiếng khóc chào đời từ thành phố thân yêu này.
Đưa con bước đi dạo trong lòng thành phố, trong một ngày thật đẹp. Gặp ai con cũng toét miệng cười chào hỏi, đầy thân thiện...
Thành phố Thái Nguyên - nơi ấy là quê hương của con. Sau này có tung cánh muôn phương hãy luôn nhớ về quê hương con gái nhé. Như có nhà thơ có từng căn dặn "Quê hương nếu ai không nhớ. Sẽ không lớn nổi thành người".
Chu Hồng Đông - Ngày 30 tháng 4 năm 2014