Đất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…” mẹ thường hay kể
Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn
Đất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc.
Tóc mẹ thì bới sau đầu
Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn
Cái kèo, cái cột thành tên
Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng
Đất Nước có từ ngày đó.."
(Nguyễn Khoa Điềm)
Tôi và thế hệ 8X của tôi, những người con sinh ra sau thời chiến, không biết đến loạn lạc, không biết đến quá nhiều khó khăn về vật chất và tinh thần. Tuổi thơ của chúng tôi là "ngày hai buổi đến trường". Trưởng thành của chúng tôi là đi làm và cống hiến cho công cuộc xây dựng đất nước. Và tất nhiên trong cảm nhận của lớp chúng tôi "khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi". Đất nước hiện hữu bằng núi, bằng sông, bằng biển và hải đảo. Cái hiện hữu như một tất yếu vậy "có rồi" theo cách viết nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm.
Thế mà hôm nay, lại một lần nữa khi xem trang mạng Dân Trí (Báo điện tử của TW hội khuyến học Việt Nam) tôi lại được nghe: Cục Hải dương Quốc gia Trung Quốc cho biết đã phê chuẩn kế hoạch xây một cầu tàu diện tích 3,3 km2 để làm căn cứ hậu cần cho ngư dân và đón khách du lịch thăm quần đảo Hoàng Sa, thuộc chủ quyền của Việt Nam. Vấn đề tranh chấp trên Biển Đông lại một lần nữa nóng trên các trang mạng.
Tôi không định bàn luận chuyện chính trị ở đây vì trong chiến tranh hay tranh chấp thì chiến thắng luôn thuộc về chính nghĩa, mà chỉ định viết lên đây những dòng cảm nhận nhỏ gửi về anh, những người chiến sỹ đang từng ngày canh giữ biển đảo quê hương. Tôi đặt tựa "Thư gửi về anh, người chiến sỹ nơi tuyến đầu" ...
Các anh, những chiến sỹ trên đảo Trường - Hoàng sa thân mến!
Trường - Hoàng Sa mùa này cũng vào hè như trong đất liền rồi anh nhỉ? Nắng và gió biển chắc mặn mòi hơn khi những đợt nắng hè thiêu trên từng con sóng biển. Đất liền những ngày này tên các anh được nhắc đến nhiều, những chiến sỹ canh giữ biển đảo quê hương bằng nhiều hoạt động lắm. Nơi tôi đang sống, Đoàn thanh niên thì phát động phong trào Viết thư gửi chiến sỹ Trường Sa; Khối các doanh nghiệp thì bắt đầu hành trình đi thăm chiến sỹ trên đảo, thăm các anh ở nhà dàn DK; Báo và đài phát thanh truyền hình thì dành nhiều trang viết nói về cuộc sống trên biển đảo của các anh, khó khăn nhưng ấm áp tình đồng đội, tình thân giữa đất liền và hải đảo... Có thể nói chưa bao giờ Trường - Hoàng sa lại gần gũi, thân thương với đất liền như thế.
Nghĩ về sự hy sinh của các anh, bao lần trong tôi dâng lên niềm biết ơn, kính trọng. Đất nước hòa bình độc lập, nhưng các anh vẫn đang từng ngày, từng giờ chắc tay súng, vững vàng ý trí canh giữ biển khơi, giữ gìn biển đảo quê hương, chủ quyền thiêng liêng của đất nước. Một phần đất, một vùng biển và hải đảo làm nên hình hài của nước Việt Nam độc lập, hòa bình, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ.
Cùng bảo vệ và xây dựng quê hương, chúng tôi những người trẻ sống trên đất liền, đang từng ngày học tập, lao động, cống hiến cho công cuộc xây dựng quê hương đất nước trong thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hóa và luôn sát cách bên các anh "người chiến sỹ nơi tuyến đầu", đặc biệt trong những ngày này, ngày mà tranh chấp trên biển Đông đang "nóng" lên trong khu vực. Xưa ông cha ta trong lịch sử dựng nước và giữ nước từng tuyên ngôn: "Sông núi nước Nam, vua Nam ở. Rành rành định phận tại sách Trời. Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm,Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời". Vâng, các anh ạ, chiến thắng luôn thuộc về chính nghĩa đó là quy luật muôn đời mà hai cuộc kháng chiến thần thánh sau này của dân tộc đã thêm một lần minh chứng...
Tôi đi trên phố chiều nay, hệ thống loa truyền thanh đang phát ca khúc: "Mỗi cánh thư về từ đảo xa, anh thường nói rằng Trường Sa lắm xa xôi. Nơi anh đóng quân là một vùng đảo nhỏ, bên đồng đội yêu thương" và "Không xa đâu Trường Sa ơi, không xa đâu Trường Sa ơi. Vẫn gần bên em vì Trường Sa luôn bên anh, vẫn gần bên anh vì Trường Sa luôn bên em"... Xin gửi tới các anh lời chúc sức khỏe, vượt qua những khó khăn, gian khổ, hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng mà mẹ Quê hương và Đất nước 4000 năm giao phó, trao trách nhiệm.
Khép lại đôi dòng thương viết gửi các anh, trong tôi hiện lên bốn câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm trong "Đất nước":
Đất Nước là máu xương của mình Phải biết gắn bó và san sẻ
Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở
Làm nên Đất Nước muôn đời.
Một lần nữa, vinh danh các anh những người con của quê hương Việt Nam yêu dấu, đang ngày đêm "hóa thân cho dáng hình xứ sở, làm nên Đất Nước muôn đời" từ nơi đảo xa....
Chu Hồng Đông
Viết nhân ngày 30/4/2012